Yêu cầu bồi thường trách nhiệm công cộng tại New South Wales – Những điều cần biết

Trách nhiệm công cộng là gì?

Tại New South Wales, các yêu cầu bồi thường trách nhiệm công cộng được điều chỉnh theo Luật Trách nhiệm dân sự 2002. 

Trách nhiệm công cộng là một loại sơ suất tập trung vào các chấn thương từ: 

a) những địa điểm thuộc sở hữu công khai; hoặc 

b) những nơi thuộc sở hữu tư nhân mở cửa cho công chúng, chẳng hạn như siêu thị. 

Các chấn thương gây ra phải là kết quả của lỗi (hoặc sơ suất) của người khác. 

Trách nhiệm công cộng thường liên quan đến việc chứng minh mối quan hệ giữa người bị chấn thương và bên có lỗi, đòi hỏi bên có lỗi phải có trách nhiệm chăm sóc người bị thương. Để yêu cầu bồi thường thành công, người bị thương sau đó phải có thể chứng minh rằng bên có lỗi đã vi phạm nghĩa vụ chăm sóc và các chấn thương của mình là kết quả của sự vi phạm nghĩa vụ đó. 

Yêu cầu bồi thường trách nhiệm công cộng

Để bắt đầu yêu cầu bồi thường trách nhiệm công cộng tại New South Wales, nguyên đơn phải chứng minh được các yếu tố sau: 

  • Nguyên đơn gặp chấn thương trong một không gian công cộng / công khai tại New South Wales; 
  • Tổ chức hoặc người phụ trách không gian phải có nghĩa vụ chăm sóc cho nguyên đơn; 
  • Nguyên đơn có thể xác định người hoặc tổ chức có lỗi; 
  • Tổ chức hoặc người đã sơ suất và vi phạm nghĩa vụ chăm sóc của họ cho nguyên đơn; 
  • Tổ chức hoặc người vi phạm nghĩa vụ chăm sóc đã gây ra thương tích của nguyên đơn; và 
  • Yêu cầu bồi thường trong thời hạn theo luật định (xem thêm bên dưới các thảo luận của bài viết này về giới hạn thời gian ở New South Wales đối với các yêu cầu bổi thường trách nhiệm công cộng). 

Nguyên đơn phải cung cấp bằng chứng hỗ trợ cho yêu cầu bổi thường trách nhiệm công cộng và các chấn thương của họ. Điều này bao gồm cung cấp thông tin, tài liệu chi tiết liên quan đến vụ việc, chẳng hạn như thời gian, ngày, địa chỉ, thông tin nhân chứng. Hình ảnh và bằng chứng video thường hữu ích trong một yêu cầu bồi thường trách nhiệm công cộng, đặc biệt là những bức ảnh về các thương tích phải chịu đồng thời, chẳng hạn như các vết cắt và vết bầm tím. 

Các loại chứng cứ có liên quan đến yêu cầu bồi thường trách nhiệm công cộng là: 

  • Bằng chứng cho thấy tổ chức hoặc người phụ trách không gian đã không hoàn thành nhiệm vụ chăm sóc của họ để ngăn chặn nguy hại cho công chúng (ví dụ như không sửa chữa thiết bị an toàn hoặc giữ không gian tránh khỏi các mối nguy hiểm); 
  • Hồ sơ và báo cáo liên quan đến vụ việc (như các mẫu báo cáo sự cố và thư gửi đến và từ bị đơn); 
  • Tài liệu y tế liên quan đến thương tích mà nguyên đơn phải chịu; và 
  • Bằng chứng về tổn thất tài chính của nguyên đơn từ chấn thương (như payslips và tờ khai thuế thu nhập). 

Nếu thành công trong việc chứng minh vi phạm nghĩa vụ của tổ chức hoặc người phụ trách không gian (trách nhiệm pháp lý), nguyên đơn có thể nhận được bồi thường theo yêu cầu bồi thường trách nhiệm công cộng đối với: 

  • Những đau đớn và chịu đựng (thường là một chấn thương có thể chẩn đoán); 
  • Thu nhập bị mất trong hiện tại và tương lai; và 
  • Chi phí y tế và điều trị liên tục. 

Giới hạn về thời hạn

Gần đây đã có một sự thay đổi đối với các quy tắc giới hạn thời gian ở New South Wales. Luật giới hạn 1969 được cải cách quy định rằng một người đưa ra yêu cầu bồi thường chấn thương cá nhân cần chứng minh ngày phát hiện ra chấn thương, thay vì khoảng thời gian nghiêm ngặt là 3 năm kể từ ngày gặp chấn thương. 

Ngày phát hiện ra chấn thương phụ thuộc vào các yếu tố sau: 

1. Sự xuất hiện của chấn thương 

Có (những) sự cố làm cho một người gặp phải một hay nhiều chấn thương cụ thể nhưng không biết về điều đó. Trong những trường hợp như vậy, ngày phát hiện ra chấn thương bắt đầu từ khi người đó tìm ra chấn thương. 

2. Chấn thương phải do lỗi của bên đối diện (bị đơn) 

Người bị chấn thương phải xác định rõ ràng rằng chấn thương gặp phải là do lỗi của bên bị đơn bị cáo buộc. Trong trường hợp nguyên đơn không thể xác định được bên bị đơn thì sẽ do Tòa án quyết định ai là bị đơn và tính toán ngày phát hiện ra chấn thương. 

3. Chấn thương có tính nghiêm trọng 

Để kiện bên bị đơn, người gặp chấn thương phải chứng minh rằng thương tích gây ra là đủ tính nghiêm trọng. 

Ngay khi ngày phát hiện ra chấn thương được xác định bởi người bị chấn thương hoặc bởi việc xác định của tòa án, các thủ tục tố tụng sẽ bắt đầu trong vòng 3 năm kể từ ngày đó. Nếu thủ tục tố tụng không được thực hiện trong giới hạn thời gian, thì người bị chấn thương sẽ mất khả năng làm đơn trước tòa án để gia hạn. 

Hơn nữa, có một thời gian hạn chế kéo dài 12 năm đối với các yêu cầu bồi thường chấn thương cá nhân tại New South Wales, có nghĩa là một yêu cầu cho chấn thương cá nhân không thể được đưa ra hơn 12 năm sau ngày bị thương. 

Ngoài ra, không có thời gian giới hạn cho các hành động lạm dụng trẻ em. 

Nếu anh/chị bỏ lỡ các thời hạn trên, anh/chị vẫn có thể có quyền nộp đơn yêu cầu và nhận bồi thường, tuy nhiên, anh/chị có thể cần nộp đơn yêu cầu được gia hạn và sẽ cần phải đưa ra được một lý do hợp lý cho sự chậm trễ.  

Emily Wright và đội chúng tôi là các luật sư chuyên gia về chấn thương cá nhân, những người có thể hỗ trợ yêu cầu bồi thường của anh/chị trên cơ sở ‘No win No Fee’. Nếu anh/chị mong muốn nhận tư vấn liên quan đến yêu cầu bồi thường chấn thương cá nhân, xin vui lòng liên hệ Emily Wright và Littles Lawyers ngay hôm nay.  

Xem thêm bài viết tiếng Anh tại đây. 

Like? Share it with your friends.

Contact the Author

Topics

More Articles